Sunday, September 13, 2015

Tâm Tinh với Thầy Phan Xuân Tự - Hống Anh PBC71 / Nauy

Thế là từ đó con gọi hai thầy là PAPA của con, gọi cô THU HÀ là MAMMAN
Ở HÒA LAN chúng ta đi thăm BỈ với ÁO: vườn TUPIPE KØKENHOFF, bức tượng thằng bé đứng đái có vòi, cùng con đường có những hãng làm chocolet họ cho chúng ta nếm thử bánh lạt chấm choco ngon ngon... qua ÁO: với những miền quê thơ mộng, mỗi căn biệt thự doc theo con kinh đào... mỗi căn thiết kế một kiểu và nhất là những con dường dài thăm thẳm những hàng cây có nhánh mọc ngang như 2 cánh tay xòe ra... tất cả đều yên tĩnh và mang nét thanh bình...
Hôm cuối cùng ở HÒA LAN: cha con ta đi thăm hãng bia HEINEKEN, sau khi đi thăm quy trình họ sản xuất, họ cho mỗi người 2 nắp ken bia, mỗi nắp là 1 ly cối thật bự, mấy bà không ai dám uống, nhìn những giòng bia vàng óng sủi bọt các cô và nữ sinh bỏ hết, hôm ấy con nhớ BA gom được 8 ly... HỒNG OANH cẩn thận mang theo khô bò và mực xé, chia nhau nhậu, hò la: DÔ DÔ ồn ào 1 góc.. xong 8 ly bia BA ngồi dựa tường cười sảng khoái, con và HỒNG OANH sợ phải khiêng BA về.... nhưng BA vẫn tự đi về... (mới mấy năm qua, BA khỏe như tuổi thanh niên mà giờ này BA đã ra người thiên cổ... ôi thế gian này vô thường  thật... sau đó chúng ta đi thăm hăng làm kim cương và về lại NAUY để sau đó chúng ta chờ hôm sau đi ĐAN MẠCH bằng tàu CRUISE...
Chiều hôm ấy, sau khi ăn no nê cha con ta  lại khăn gói lên tàu đi ĐAN MẠCH... YẾN nó sợ ăn uống trên tàu mắc mỏ vì giá sinh hoạt ở đây đối với thế giới rất là đắt nên YẾN lo đặt bánh chưng, nấu cơm nắm và kho gà gừng để cả đoàn mang theo ăn.. lúc đến bến tàu sau khi con lấy vé phòng và chia cho mọi người con đề nghị mọi người lên tàu tìm phòng của mình trước, còn con ở lại lo thủ tục giấy tờ con lên sau vì cả đoàn toàn người ngoại quốc... lúc sau BA đến lấy vé thấy con đứng một mình,BA hỏi mọi người kia đâu??? con nói là tất cả lên nhận phòng hết rồi,rồi hai cha con vào tàu: hai cha con là người sau cùng lên tàu... Tàu rời bến, mọi người lên bon tàu xem cảnh tàu tách bến ra khơi, có người hôm ấy bồi hồi nhìn 2 hàng nước sủi bọt đẩy con tàu rời bến, trời đã 5 giờ chiều mà mặt trời vẫn chói chang: BẮC ÂU mà... Đến giờ mọi người tụ lại ăn chiều, nhìn hoài không thấy BA qua ăn chiều, con và HỒNG OANH đi kiếm BA, đập cửa phòng không thấy trả lời, hai đứa leo lên phòng nhà hàng MAC DONALD thấy BA ngồi một mình nhìn mông lung ra ngoài trời, tụi con hỏi BA sao không ăn chiều, BA buồn buồn nói:
cùng đi chung mà tất cả bỏ con lại có một mình, BA buồn nên không ăn chiều.. rồi BA khóc
ui!!! BA hiểu lầm rồi, con nói cả đoàn đi tìm phòng vào trước, con một mình lo thủ tục lên tàu con lên sau... con người NAUY mà, ai dám bắt cóc con mà sợ... sau đó hai đứa dỗ mãi BA mới ăn chiều.... sau đó hai con quỷ xứ chạy ra ngoài bon tàu ôm bụng cười chúi nhủi vào nhau... 

thương BA nhiều.

No comments:

Post a Comment