Saturday, September 12, 2015

Tâm Tình với Chú Phan Xuân Tự / Thu Vân PBC71 & PBC72

Chú ơi,
      Giờ này chú không còn phải đau đớn với kim tiêm, ống thở & dây sẻrum chăng chịt trong bệnh viện nữa rồi ! Giờ này cháu tin rằng  linh hồn Chú đang thanh thãn, nhẹ nhàng  ... Cháu hy vọng Chú vui khi biết được tấm lòng hiếu thảo của các em, cũng như tấm chân tình của bạn bè thân hữu cùng các lứa học trò PBC dành cho Chú .
        Dù Chú đi xa mãi mãi nhưng hình ảnh Chú vẫn hiển hiện không phai mờ trong ký ức cháu. Đó là những năm thật xa ... Khi O, Chú chưa qua Mỹ. Thời ấy ai cũng khổ, quanh năm tất bật lo cuộc sống cơm áo đời thường. O, Chú và cháu cũng cuốn trong vòng xoay ấy ! Cùng sống trong cái thành phố Phan Thiết nhỏ bé này nhưng ít khi gặp nhau, chỉ trừ những ngày giỗ, kỵ trong gia đình. Cho đến ngày tận cùng của năm cũ, cháu luôn được gặp O, Chú trong giờ phút thiêng liêng, ý nghĩa nhất để đón chào năm mới. Đó là những đêm Giao Thừa còn được nghe tiếng pháo. Năm nào cũng y như vậy ! Cháu dắt Bé By bước vào cổng chùa Phật Học thì đã thấy O, Chú đứng bên cội Bồ đề cổ thụ, có tàng lá toả rộng lao xao trong gió. O, chú cười thật tươi khi cháu đến bên chúc Tết. O , Chú cũng kg quên chúc lại câu " Vạn Sự Như ý " ! Rồi cùng vào lễ Phật. Lúc này, mọi người lễ Phật xong trở ra sân chùa chờ xem đốt pháo. Gió Xuân mang hương trầm quấn quýt không gian. Trong thời khắc Trời Đất giao hoà, lòng người cũng ngập tràn cảm xúc hân hoan và hy vọng. Những dây pháo tống, pháo đại dài lê thê được kết lại treo trên mái hiên chùa vòng vèo như con rồng uốn lượn. Pháo nổ vang trời. Có những vòng khói tròn thật lớn cuộn lơ lững trên mái chùa như không muốn tan đi. Nhớ có lần thật ngạc nhiên, cháu chỉ O Chú xem những vòng khói ấy... Mà trong đầu cứ nghĩ đến sự linh thiêng, cảm ứng của Phật Trời. Sang ngày Mùng Một Tết năm nào cũng vậy, cháu lại diện áo dài, về nhà tự thật sớm để thắp hương Ông Bà Tổ Tiên. Chú cũng chở O về rất sớm. Con cháu trong gia tộc lần lượt đến. Những lời chúc tốt đẹp, những phong bao lì xì khiêm tốn, tượng trưng được trao cho các em nhỏ (Thời đó, làm gì có tiền nhiều hả Chú !) Thật là vui vẻ và đầy ý nghĩa của truyền thống gia đình mình ! Và trong ngày đầu Xuân ấy, bên những chậu mai vàng - được các Chú đào từ núi Cố về - đang đơm hoa vàng rực rỡ, đẹp đến bất ngờ, Cháu như vẫn thấy thấp thoáng bóng dáng ông Nội ẩn hiện trong vòm cây lá trước sân nhà ... Pháo được các em đốt liên miên. Đúng là vui như Tết ! Bàn tiệc gia đình cũng được bày ra. Đến hồi cao hứng, chú Lăng kéo tay Chú ra giữa nhà để bắt đầu bài hát "ruột"  Sài Gòn đẹp lắm, SG ơi ..." Khi đó, Chú trở thành một người rất khác. Vẻ trầm ngâm ít nói đi đâu mất! Chú cất giọng hát ồ ề hoà cùng giọng chú Lăng và  hai Chú say sưa nhảy điệu Twist vụng về nhưng không kém phần sôi động. Không khí lúc ấy thật vui nhộn, mọi người cùng hoà nhịp hát theo cộng với trận cười nghiêng ngã ... Rồi từ đó Chú & Chú Lăng trở thành "thương hiệu SG đẹp lắm" mỗi khi nhà có đám giỗ, hay tiệc tùng. Ai cũng thích xem màn nhảy Twist của Chú, còn cháu thì cứ nhớ hoài !
     Cháu còn nhớ năm kia (2013), Em Hà sắp cưới vợ. Chú thường phone về hỏi cháu có qua dự đám cưới kg ? Cháu hứa sẽ qua. Rồi cháu với Thủy -Tiến có mặt ở Seattle cùng lúc với Thầy Tùng - Cô Lệ và vợ chồng anh Thạch (PBC69 ở San Jose). Đón mọi người chú vui ra mặt, cười nói không ngớt. Nhà rất rộng 4, 5 phòng mà chú cứ lăng xăng, đích thân sắp xếp chỗ ngủ cho mọi người. Chú thật chu đáo lo trong ngoài đủ việc cùng với Vũ, Hà,  dù lúc đó chú đã mang bệnh khó trong người. Chú đưa mọi người ăn tiệm, đãi những món thật ngon. Chú châm trà ngon đãi thầy Tùng, Thầy Đức cùng mọi người với món chuối khô tự tay chú sấy trước đó, chất đầy một hủ to. Cháu còn được biết ngày thường chú hay vào bếp nấu những món ngon quê hương cho cả nhà thưởng thức. Chú đảm đang, siêng sắng và chu đáo nên O thiệt khoẻ. Mừng cho O có được người chồng tuyệt vời như Chú. Chú lo từ thức ăn cho tới màn văn nghệ đêm tiệc Wedding. Chú muốn đêm tiệc thật vui, thật sôi động hấp dẫn nên cứ cười cười nhắc mấy đứa cháu "Hôm giờ nghe nói nhà gái tập tành văn nghệ dữ lắm. Mấy cháu ráng lên nha." Đặng Tiến tự tin tuyên bố "Chú đừng lo, chỉ cần ba đứa cháu lên là nhà gái bứt show". Đêm tiệc vui ơi là vui !  Nhà trai nhà gái hát hò tưng bừng khói lửa ! Nhà gái có màn hợp ca với lực lượng thật hùng hậu. Thế nhưng tuyên bố chào thua vì  lượng kg hơn được chất ! hi hi... Đêm đó cháu nghĩ theo cảm tính của mình, Chắc Chú vui nhiều lắm lắm! Rồi những ngày sau đám cưới, Thầy Tùng, anh Thạch, Tiến ba bộ đôi rủ nhau lái xe qua Canada chơi. Chú biết cháu không đi được vì không có Visa. Chú sợ cháu và vợ chồng chị Ngọc Trai buồn nên hối Vợ chồng Tường, em Vũ cùng Chú đưa mọi người đi chơi quanh thành phố. Chú hướng dẫn cả đoàn đi downtown, đến Farmer Market, đến khu phố ven biển ... Có bệnh trong người nhưng Chú lúc nào cũng vui vẻ, tươi tắn dù đi chơi nhiều. Chú không hề hối hả. Cháu thấy thế nên tha thẫn ngắm hoa. Muôn hồng nghìn tía, tươi như roi mới cắt tức thì. Đẹp ơi là đẹp ! Cháu mê mãi la cà, chụp hình cho hoa ... Lại thêm chợ cá độc đáo nổi tiếng. Có con cá thiệt to nhảy lên làm mọi người giật mình thích thú ! Thật là một buổi đi chơi rửa mắt vì hoa đầy thú vị ! Đến chiều chú đưa cả nhà đi ăn nhà hàng. Tiệm này nổi tiếng nấu ăn ngon. Chú gọi thêm những món ăn ngon nhất cho mọi người thưởng thức. Chú thật là chu đáo, ân cần ! Hôm sau Chú đưa mọi người đến thăm chú Phụng gần đó. Chú quan tâm hỏi han đủ điều với em, với cháu đúng phong thái người anh, người bác đầy sự quan tâm, đầy cả tình thương...
         Lần sau cùng cháu được gặp Chú là lần Chú, O cùng các em Vũ, Hà về Cali hè năm ngoái (2014) . Cả nhà lên thăm Tiến với thật nhiều trái cây và sữa. Gặp lại Chú sau một năm, cháu thấy Chú gầy đi rất nhiều. Tóc Chú rụng gần hết, trông chú già và không còn vui tươi như trước. Thấy thương Chú quá ! Lúc sắp qua lần này, cháu có gọi hỏi Chú cần lá đu đủ cháu mang qua. Chú cho biết không dùng lá đu đủ vì đang uống thuốc BS cho, uống lá đu đủ sợ mất tác dụng của thuốc. Nghe Tiến báo O, Chú sắp qua Cali, sẽ đến thăm nhà Tiến- Thuỷ. Tiến rất trông Chú tới. Không ngờ Tiến trở bệnh nặng quá nhanh ! Ngày Chú đến, Tiến đã rơi vào hôn mê. Lúc đó cả nhà đứng bên lặng nhìn buồn bã. Riêng Chú, Chú cứ gọi " Tiến , Tiến ơi ! Chú tới thăm cháu đây !" Mà Tiến vẫn nằm đó im lìm ... Hồi lâu, Chú tới ngồi sofa gần chỗ Tiến nằm. Chú lặng thinh nhìn Tiến rồi lại nhìn ra khoảng sân có nhiều hoa hồng rực nắng vàng tươi ... Mà sao trong đôi mắt Chú, cháu thấy chỉ một màu u sầu trĩu nặng như mùa đông sắp đổ cơn mưa ...
           Chú ơi, cháu không thể nào quên ánh mắt của Chú ngày hôm ấy. Cho đến về sau...  mãi mãi ... Cầu xin Chú thảnh thơi trong cõi Vĩnh Hằng .
                                                                    Cháu Vân .

No comments:

Post a Comment